Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Mắt tâm hồn

Thứ Sáu Tuần XXIII Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa: Lc 6,39-42


"Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố?" (Lc 6,39)

Tại nhà ga Verona, bên Italia năm 1945, dân chúng đang chờ đợi các binh sĩ trở về từ các trại tập trung của Ðức Quốc Xã. Sự xuất hiện của chuyến xe lửa đã khơi dậy những tiếng reo vui tưởng chừng như không bao giờ dứt.

Từ trên xe lửa những tấm thân tiều tụy bắt đầu bước xuống sân ga giữa tiếng cười pha lẫn tiếng khóc của người thân. Cuối cùng, một người lính trẻ mò mẫm bước đi từng bước. Anh từ từ tiến về một người đàn bà già yếu và chỉ đủ sức để thốt lên tiếng "Mẹ". Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau... Người mẹ già xót xa: "Làm sao một người mù như con lại có thể tìm đến với mẹ?" Người lính mù ấy đáp: "Thưa mẹ, con không nhìn thấy mẹ bằng đôi mắt, nhưng trái tim con đã hướng dẫn con".


Người ta không chỉ thấy bằng đôi mắt, nhưng còn bằng chính tâm hồn của mình.

Chúa Giê-su dạy : Đừng xét đoán. Chúa muốn ta nhìn nhận mọi người xung quanh không chỉ bằng đôi mắt bình thường, mà bằng tấm lòng yêu thương chia sẻ. Đôi mắt bình thường có lúc sẽ phạm sai lầm, sẽ lên án hoặc phê phán ai đó không trung thực. Tâm hồn con người có thể xoa dịu mọi nỗi đau, nếu ta hết lòng yêu thương.

Lạy Chúa, xin cho con biết đem đến những cài nhìn yêu thương cho anh chị em chung quanh con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét