Lời Chúa: Mt 18,1-5.10
Số là có một cha sở miền quê bên Pháp lúc đó đang ở một xứ đạo hẻo lánh,một đêm kia được tin một người đau nặng,đang hấp hối,muốn xin Ngài tới xức dầu.Trời về khuya,với bổn phận mục tử Ngài ra đi làm phận sự của mình. Từ nhà xứ tới nhà người đau,Ngài phải băng qua khu rừng vắng.Khi tới khu rừng,trời đã rất tối,Ngài ngập ngừng,nhưng nghĩ lại và nhớ tới Thiên Thần Bản Mệnh, Ngài cầu nguyện để Thiên Thần cùng đi với Ngài. Ngài mạnh dạn và đã tới xức dầu cho người bệnh kịp thời giờ hấp hối. Câu chuyện đã qua 10 năm rồi,nếu không có biến cố mới này thì nó đã rơi vào quên lãng: Một tử tù sắp bị hành quyết,anh ta rất khó tính và không chịu nghe bất cử một ai. Người ta báo cho vị linh mục năm xưa đã băng qua khu rừng để đi xức dầu cho người đang hấp hối.Linh mục được báo tin có người tử tù muốn gặp, đã tới vì lòng nhân từ, vừa thấy linh mục,người tử tù đã muốn phản ứng,xua đuổi,không muốn gặp vị linh mục,nhưng bỗng anh ta ngừng lại và nói với vị linh mục:" có phải cha là cha sở họ X không ?".Vị linh mục ngạc nhiên trả lời trước đây 10 năm tôi làm cha sở ở họ đó,nhưng bây giờ tôi đã đi nơi khác. Thì ra các đây 10 năm,người tử tù lúc đó là tên ăn cướp giết người,đang lẩn trốn ở khu rừng mà tôi đi qua và hắn định bất cứ gặp thấy ai,hắn sẽ giết chết để lấy quần áo của khổ chủ mà hóa trang,đánh lừa lưới của pháp luật.Người tử tù kể lại:" Lúc đó y muốn giết tôi,nhưng thấy bên cạnh có người thanh niên lực lưỡng,thấy không thể thắng nổi,nên y đã để cho tôi và người thanh niên ấy đi bình an,vô sự ".Nghe người tử tù thuật lại,tôi ngạc nhiên và sực nhớ lại lúc đó tôi dừng lại để cầu nguyện xin Thiên thần Bản Mệnh giúp đỡ. Và như vậy,người thanh niên mà người tử tù thấy chính là Thiên Thần Bản Mệnh của tôi,đã giữ gìn tôi.
"Các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời." (Mt 18,10)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét